Đầu gối tay ấp

users online

Trịnh Tiến Nhất (Đài Loan)

Khi gả về nhà anh, chị mười sáu, anh lên năm tuổi.

1. Cảnh nghèo.

Anh là con độc đinh, cha mẹ quý hơn vàng, chỉ tiếc anh quá nhiều bệnh tật. Ông nội ở ngoài buôn bán nhỏ, gom được tí tiền. Bà nội tin Phật, một lòng thành kính, một lần bà nội xin được một quẻ xăm giữa miếu ngụt khói hương, nói phải cưới một cô vợ hơn tuổi cho thằng cháu đích tôn thì nó mới qua được vận hạn. Bà nội đương nhiên tin vào lời Phật dạy chúng sinh nơi khói hương vòng quanh chuông chùa ngân nga, bởi thế ông bà nội bàn tính, đưa lễ hậu, kháo tin quanh vùng tìm mối nhân duyên cho anh.

Nhà chị năm miệng ăn, trông vào mấy sào ruộng bạc màu, chỉ đủ miếng cháo, mùa đông, cha chị vì muốn kiếm thêm ít đồng ra đồng vào, theo người ta lên núi đập đá, tiền chưa kiếm được, nhưng bị đá vỡ dập lưng, tiêu hết cả gia sản, bán sạch cả lương thực, bệnh không khỏi. Hằng ngày cha chị chỉ có thể nằm trên giường, muốn chết mà chẳng chết cho. Hai đứa em trai còn chưa đủ tuổi lớn. Nỗi khổ sở của gia đình, nỗi ai oán của mẹ, làm những năm thời con gái của chị mang một gánh nặng tâm tư.

Vì thế bà mối đến, réo rắt: “Gả cô nhà đi, tiền thì để dưỡng bệnh cho cha, còn đỡ đần được tiền tiêu trong nhà”.

Mẹ chị lắc đầu, nào có ai muốn đẩy đứa con gái thơ dại của mình vào lò lửa? Nhưng chị xin: “Mẹ, cho con đi nhé, chỗ tiền ấy có lẽ chữa khỏi cho cha!”

Tiếng kèn đón dâu thổi váng đầu ngõ trước ngôi nhà nhỏ của chị. Bố chị nằm trên giường tự đấm ngực mình; Con gái phải đem đổi tuổi thanh xuân, chấp nhận lấy một người chả xứng với mình chỉ vì cứu tôi và cứu gia đình này thôi ư! Mẹ chị chảy nước mắt, tự tay mình cài lên tóc con gái cây trâm gài. Chị mặc áo đỏ đi giày thêu cúi lạy cha mẹ, tự buông tấm khăn đỏ che đầu mình, nước mắt lúc đó mới chảy ra, trộn phấn má hồng.

Từ đó, số phận cuộc đời chị và hôn nhân giao cả về tay một đứa con nít vô tri.

2. Cười xót xa.

Bà mẹ chồng trẻ tuổi không phải là người khắt khe khó tính, bố chồng ở xa cũng chẳng cần chị tam khấu cửu bái, lạy chào dạ vâng. Anh vâng lời mẹ gọi chị là Chị gái. Hằng ngày, chị ngoài việc giúp mẹ chồng chăm ruộng rau và làm xong việc nhà, thì cắt thuốc cho chồng, sắc thuốc, may áo cho chồng, giặt giũ, cho chồng chơi, cho chồng ngủ, có lúc, anh ho suốt đêm, sốt cao, chị thức cả đêm chườm khăn hạ sốt, cho anh uống nước, uống thuốc.

Trong tim chị, chị coi anh như một đứa em trai.

Hàng xóm láng giềng gặp chị, chị thường cúi đầu lặng lẽ, không nói, vội vã đi qua. Không biết là ứng với quẻ xăm của Phật, hay nhờ chính sức mình mà anh vượt qua được bệnh tật, dưới sự chăm chút của chị, anh lần lượt chiến thắng mọi cơn bệnh tật lớn nhỏ: Ho gà, viêm màng não, lở loét v.v…

Dần dà, những tình cảm anh dành cho chị vượt quá tình cảm dành cho mẹ mình. Giữa những kẽ hở lúc bận rộn, hoặc khi anh đã ngủ say, chị thường khóc nước mắt nóng rồi thờ thẫn tự hỏi mình: “Đây là hôn nhân của mình ư, đây là chồng của mình ư?”

Đến tuổi đi học, chị may cho anh một chiếc túi xách, dắt tay anh đến lớp. Những đứa trẻ trong và ngoài thôn thường vây lấy chị hát to: “Cô con dâu, cô con dâu, làm cái gì? Tắt đèn, thổi nến, lên giường…”

Chị không biết trong lòng mình là nỗi đau hay nỗi buồn, cúi gằm xuống, mặt đỏ lên rồi trắng bệch, trắng rồi đỏ. Một buổi tối, anh nằm trong chăn nói:

“Chị ơi, em yêu chị!”

Chị lại là vợ. Vợ lại là chị. Chị nhìn gương mặt ngây thơ non nớt của anh, im lặng. Lần đầu tiên chị cười đau khổ.

3. An ủi nhỏ nhoi.

Cha anh ở ngoài buôn bán nhiễm phải thói cờ bạc, chỉ vài ngày mà thua sạch bách bao gia sản tích cóp khổ sở lâu nay. Sau khi bố mẹ chồng chửi bới cãi vã ầm trời, bố chồng chị dứt áo bỏ nhà ra đi, từ đó không ai gặp lại ông nữa, nghe người ta nói khi đó ông bị lính bắt đi làm phu. Lúc đó trên người mẹ chồng chị còn vài thứ trang sức, cầm đi đổi lấy vài đồng tiền.

Mẹ chồng và chị bàn nhau mua lấy ba mẫu đất. Không thể mượn người làm nữa rồi, mẹ chồng con dâu xoay ra xắn ống quần lên lội ruộng, ngày còn ở nhà chị từ nhỏ đã giúp cha mẹ làm ruộng, khổ sở gì chị cũng đã nếm trải qua. Chỉ khổ cho bà mẹ chồng chị xưa nay chưa từng phải trồng lúa bao giờ.

Một nhà vốn giàu có bỗng chốc hoá bần cùng, đàn ông bỏ đi không tăm tích, bà mẹ chồng vừa đau vừa hận, lại thêm việc làm ruộng nặng nhọc, làm bà kiệt quệ, ốm rồi không dậy nổi. Trước lúc lâm chung, bà kéo tay chị, gần như van vỉ nói:

“Nó hãy còn nhỏ dại, xin cô chăm sóc nó, nếu cô muốn ra đi, xin hãy đợi lúc nó trưởng thành”.

Chị nắm chặt tay anh. Từ đó, số mệnh của anh lại bị chị dắt đi.

Chị là người phụ nữ trọng tình nghĩa, chưa từng hứa gì, nhưng chị vẫn cùng anh như cũ. Từ đó về sau, ngay cả chính chị cũng không nhận ra mình rốt cuộc là vợ, là chị hay là mẹ của anh? Chị quần quật không ngày không đêm, làm việc để anh tiếp tục đi học. Cuộc sống của họ trôi qua khổ nhọc nhưng bình lặng giữa tình chị em sâu nặng, tình yêu bao la như tình mẫu tử bền chặt.

Khi anh tốt nghiệp trung học thi đỗ vào một trường Đại học sư phạm, chị thay anh thu xếp hành lý, lại một lần nữa đưa anh tới trường. Chị nhìn cậu con trai trẻ măng vừa qua tuổi dậy thì, do chính tay mình nuôi lớn từ nhỏ đến giờ, chị chỉ dặn anh hãy cố mà học hành, ngoài ra chị không nói thêm điều gì nữa.

Nhưng anh vẫn nói: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”

Tim chị đập nhẹ một nhịp, nhưng mặt vẫn bình thường, có điều khoé miệng ẩn một nụ cười hân hoan rất nhẹ mà người khác khó nhìn thấy. Khoé cười ấy không phải vì câu nói của anh, mà vì những gì chị bỏ ra, đã được đáp đền lần đầu.

4. Kiếp này.

Chị vẫn làm ruộng như trước, nhịn ăn nhịn mặc dành tiền gửi đi.

Hai năm đầu, nghỉ hè và nghỉ Tết anh đều về quê giúp chị làm việc. Nhưng năm thứ ba đại học, anh viết thư về nói: Chị đừng gửi tiền nữa. Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu. Tôi muốn ra ngoài kiếm việc làm thêm, đỡ gánh nặng cho chị.

Lúc đó chị đã 29 tuổi.

Ở quê, người như chị đã là mẹ của mấy đứa con. Người trong làng đều bảo, chị nuôi anh lớn khôn, lại còn cho anh thoát li đi học, thế coi như là đã quá tốt với anh rồi, chị già hơn anh mười một tuổi, thôi đừng chờ chồng nữa. Bây giờ anh đã đi xa, ở ngoài thế giới bao nhiêu xanh đỏ tím vàng, biết chồng mình có về nữa hay là không về nữa!

Chị cũng không biết trong lòng mình là đang thủ tiết, giữ đạo phu thê: Dù sao thì mười mấy năm trước chị cũng là một cô dâu gả cưới đàng hoàng về nhà anh; hay là mình đang vì câu nói trước ngày anh lên đường đi xa: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”; hay là chị đang lo âu như người mẹ không yên tâm về đứa con nhỏ của mình đang ở xa; chị cứ chờ.

Chị cứ giữ sự yên tĩnh và ít lời như mấy chục năm nay đã từng.

Cuối cùng cũng đã đến lúc anh tốt nghiệp. Anh quay về. Anh đã là một người đàn ông trưởng thành có phong cách và khí chất, dáng dấp một người đàn ông nho nhã hiểu biết. Còn chị, dãi nắng dầm sương, gương mặt nhọc nhằn lao khổ đã sớm bay hết những nét đẹp thời trẻ, là một người đàn bà nhà quê đích thực.

Trong lòng chị chỉ còn coi anh là một đứa em trai thân yêu. Chị không dám ngờ anh đã nói với chị: “Chị, tôi đã trưởng thành, giờ chúng ta có thể thành thân!”

Chị nhìn anh, như đang nằm mơ, chị sợ mình đang nghe nhầm. Anh cũng là một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa như chị?

Chị cười, tự đáy lòng dâng lên miệng cười rạng rỡ, cũng để rơi xuống những giọt nước mắt đẹp đẽ nhất đời người.

5. Xin lỗi.

Anh ở lại thị trấn dạy học, chị ở nhà làm ruộng. Họ có với nhau một con trai một con gái. Sau này, anh đến khu mỏ dầu dạy học, lên chức hiệu trưởng một trường Trung học nhờ vào bằng cấp và kinh nghiệm dạy học của mình. Vì hộ khẩu, con cái vẫn để ở nhà cho chị nuôi nấng. Sau khi nhập được hộ khẩu, anh về quê đưa vợ con lên trường.

Các giáo viên trong trường đến giúp hiệu trưởng dọn nhà. Có một giáo viên bộc tuệch chạy ra nói:

“Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?”

Một sự im lặng bao trùm, mọi người đều ngoái đầu nhìn chị. Lúc ấy, mặt chị sượng trân trân, không biết nên nói gì, chị cười méo mó, nhìn anh biết lỗi. Anh ngoái đầu nhìn chị, nói với tất cả mọi người với giọng chắc nịch:

“Chị các chú đây. Có cô ấy mới có tôi ngày hôm nay, thậm chí cả tính mạng tôi.”

Chị nghe anh nói, mắt chị dâng lên toàn là nước mắt.

6. Năm tháng như bài ca, tình yêu như ngọn lửa

Bây giờ chị đã bảy mươi hai, vì làm việc nặng nhọc quá nhiều, sức khoẻ kém, bệnh phong thấp làm chị đi tập tễnh. Anh sáu mươi mốt, đã về hưu từ lâu.

Hai năm nay họ dọn về khu nhà này ở, nếu hôm nào trời không mưa gió, hoặc ngày quá lạnh, đều có thể gặp bóng dáng họ ở khu sân chơi, bồn hoa; chị nắm gậy chống, anh đỡ một bên, đi chậm chạp từng bước một về phía trước, như đang dìu một đứa trẻ tập đi, chăm sóc như thế, ân cần như thế.

Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người. Anh nói:

“Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy.”

Anh dắt tay chị, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười, đẹp như nét mây chiều êm ái nơi chân trời mùa hạ.

(Trang Hạ dịch)

Bài liên quan:

Viết trên tường nhà dưỡng lão

Đầu gối tay ấp-Giang Huệ

Tagged:

113 thoughts on “Đầu gối tay ấp

  1. hang le Tháng Một 6, 2008 lúc 2:22 sáng Reply

    Mình chờ đọc tiếp nì. Đâu riêng gì ở nơi xa xôi, ngay ở Việt Nam mình, cảnh này cũng nhiều mà, Trang Hạ nhỉ?

  2. MUA_THU_HA_NOI Tháng Một 6, 2008 lúc 3:43 sáng Reply

    Lau roi moi thay Trang Ha dich truyen, ma chuyen nao cung thay hay, hao huc muon doc tiep.

  3. Pa`Gia`Jul Tháng Một 6, 2008 lúc 6:04 sáng Reply

    wow truyện hay quá, chị dịch truyện này à? tiếp đi chị kêep up the gơod work!

  4. Tuxedo.knight Tháng Một 6, 2008 lúc 6:32 sáng Reply

    Chị ơi chị dịch thế này thì chít độc giả còn gì. Đang đọc hay thì hết báo là chưa dịch xong. Chiêu PR này của của chị thật là độc làm em cứ tiếc hùi hụi. Dịch nhanh lên chị nhé chúng em đang chờ diễn tiến tiếp của câu chuyện.
    Em đoán rằng anh chồng kia đã có một mối tình khác trên tỉnh và muốn quên chị vợ ở quê. Lịch sử lại lặp lại và anh ta lại giống hệt như bố anh ta : bạc tình, bạc nghĩa chỉ ham chơi bời. Và kết thúc truyên này khả năng là bi kịch phải không chị :D. E chỉ đoán mò vậy thôi.
    Không biết có bao nhiêu bao dự đoán giống như mình 😀

  5. chauduong Tháng Một 6, 2008 lúc 6:38 sáng Reply

    lai mot cau chuyen se lay nuoc mat nhieu lam dday, chuc Ha khoe dde dich tiep cho ba con coi nha’,…hihihi

  6. [TDNer]_Mushroom Tháng Một 6, 2008 lúc 8:11 sáng Reply

    Chuyen nay hay lem chi oi!Hinh Nhu ngay xua HTV7 co chieu nhung cai doa phim cu HK. Ma chi dich lam em hoi hop wa ,nhanh len chi nghen!!! 😀

  7. ♀♥♂ TRIEU NGOC ♂♥♀ Tháng Một 6, 2008 lúc 9:26 sáng Reply

    trui ui, dang doc hay tu dung doc dc cau trong ngoac…buon the
    chi oi dinh nhanh len nha, em muon doc tiep qua

  8. nhoc con Tháng Một 6, 2008 lúc 10:16 sáng Reply

    Than ôi nước mắt chảy xuôi!

  9. Pink Panther Tháng Một 6, 2008 lúc 10:22 sáng Reply

    chi dich tiep di, em ko nho lam, hinh nhu cung co 1 so noi dung truyen nao so em doc giong nhan vat nu nay roi.??

  10. L'Erable Tháng Một 6, 2008 lúc 11:18 sáng Reply

    Chấm , phẩy , chấm , phẩy … giọng văn ngắn gọn . Đọc hết đoạn nào thấm đoạn đó và xót cho số phận của người con gái trong truyện . Cám ơn Hạ đã dịch và thức khuya để Post truyện . Mỗi ngày 6 giờ sáng đã thức dậy như Hạ nói , vậy các bạn khác và anh chắc phải chờ đến ngày mai mới đọc được phần tiếp tục .

  11. giacmotinhyeu14 Tháng Một 6, 2008 lúc 11:42 sáng Reply

    Đọc truyện có cái gì đó phảng phất buồn rồi.Số phận của con gái nhà nghèo là vậy đó!Em nghĩ :dù sao người con trai đó cũng được “chị” nuôi từ tấm bé nên ko thể nào lại sống theo cách giống như cha mình.Nhưng nếu “chị” ấy ko bị phụ tình thì chãc 2 người cũng chật vật vì mưu sinh cho cuộc sống….

  12. PhượngHồngPhốCảng Tháng Một 7, 2008 lúc 1:00 sáng Reply

    háo hức muốn đọc tiếp quá… chúc chị sức khỏe và dịch/viết thêm nhiều chuyện hay nữa nhé!

  13. (†.:: lYnh::..†) Tháng Một 7, 2008 lúc 1:00 sáng Reply

    “Chị ơi, em yêu chị!” –> câu nói này có lẽ của đứa trẻ dành cho mẹ hay chị của mình. Còn khi lớn lên, mọi thứ sẽ thay đổi, tâm tư cũng vậy. Cũng ko thể trách đươc!

  14. Mèo Ác Tháng Một 7, 2008 lúc 1:30 sáng Reply

    hơ… hụt hẫng… đang háo hức đọc
    hix hix…

  15. xuongrong Tháng Một 7, 2008 lúc 1:34 sáng Reply

    Đọc những gì Trang Hạ dịch hoặc viết, lúc nào cũng thấy cảm động.

  16. the dreamer Tháng Một 7, 2008 lúc 1:34 sáng Reply

    chị thức khuya quá! :).

  17. Béo ♫ Tháng Một 7, 2008 lúc 1:49 sáng Reply

    Hehe! Nói thật hay vô Blog chị toàn sì pam linh tinh, chưa đọc được chuyện nào của chị hình như là chuyện”Cánh Chuồn Trên Vai” thì phải và chuyện này vì Béo ko có nhiều thời gian!
    Cũng hay lắm đó! Chúc chị khỏe dịch được nhiều tác phẩm phục vụ nhân dân VN nha chị:)

  18. Béo ♫ Tháng Một 7, 2008 lúc 1:54 sáng Reply

    Ah quên Béo còn đọc cả chuyện “xin lỗi e là 1 con Đ” nữa^^

  19. Mailolyly Tháng Một 7, 2008 lúc 2:20 sáng Reply

    Cứ bị cuốn theo cái giọng viết của chị, dù mỗi truyện là một câu chuyện khác nhau. Thích nhiều những gì biết về chị, nhưng rất thích cái melody chị viết. Cho mỗi lần nghĩ đến chị: mong chị khỏe và nhiều năng lượng, để tiếp tục như thế và hơn thế.

  20. lang hien xuan Tháng Một 7, 2008 lúc 2:36 sáng Reply

    …Đây là hôn nhân ư..!

  21. thuy ngoc Tháng Một 7, 2008 lúc 3:18 sáng Reply

    anh chàng này thế nào cũng yêu cô khác trẻ đẹp hơn, học cùng. Còn người vợ lại phải đau khổ vì mất chồng mà ko nói được gì, có xem phim này rùi hay sao á. Chúc chị ngày càng khoẻ nha, dịch mau cho em xem với

  22. Linh Tháng Một 7, 2008 lúc 4:17 sáng Reply

    hay quá, chờ đọc chưong kế tiếp , dịch tiếp nhe chị , thanks …

  23. minou Tháng Một 7, 2008 lúc 4:55 sáng Reply

    Không biết đoạn kết nó có buồn như một bộ phim mà em đã từng xem không chị nhỉ? Khi đứa bé đó lớn lên thì người vợ bắt đầu có tình cảm với người chồng nhỏ bé của mình, nhưng cái tình yêu mà người chồng nhỏ dành cho người vợ hờ ấy không fài là tình yêu đôi lứa… cái mà ngày chị đợi người chồng đó trở về sau khi ăn học thành tài….cũng là ngày mà chị thấy mất mát nhiều nhất, nhận thức rõ nhất thời gian đã tàn nhẫn như thế nào..là ngày mà chị biết, người chồng nhỏ của chị dành tình cảm cho một cô bạn học..và tình cảm của him dành cho chị gần như là tình mẫu tử..:((
    Chia sẻ với chị về sự cố ngày giáng sinh….vì rất nhiều người đã không thể làm gì ngoài việc đau với thời cuộc và …”im lặng”…

  24. bagia_noel_khotinh87 Tháng Một 7, 2008 lúc 5:46 sáng Reply

    Cam dong nhi?Nhung….sau thi the nao,nhanh nhanh post not len di chi oi

  25. Mai Q Tháng Một 7, 2008 lúc 6:00 sáng Reply

    Truyện nào Hạ dịch cũng thấy hay nhưng buồn, nhân vật nữ nào cũng đau khổ. Bữa nào dịch cái gì vui vui nhé!

  26. •·.·´¯`·.·• Yen Chi •·.·´¯`·.·• Tháng Một 7, 2008 lúc 6:23 sáng Reply

    chuyen nghe buon` qua …

  27. HYK Tháng Một 7, 2008 lúc 6:42 sáng Reply

    Đó là phụ nữ… của từ những thập niên trước 50 may ra…

  28. Dao Tan Tháng Một 7, 2008 lúc 6:44 sáng Reply

    Chị là mẹ, vợ, tất cả những thứ cần của đàn ông ở phụ nữ. “Đang vui thì đứt dây đàn” bởi truyện dịch dở… dang!

  29. ღ ♥Thanh kom♥ ღ Tháng Một 7, 2008 lúc 7:36 sáng Reply

    Chị dịch dở, …em thấy lo lo….thương cho nhân vật nữ…
    Em chúc chị tuần mới đầy hứng khởi!!!

  30. NeMEaN Tháng Một 7, 2008 lúc 8:13 sáng Reply

    Đang mong phần dịch típ theo ^^! Đề tài này là đề tài cũ mà sao đọc cũng thấy háo hức!

  31. van phuong Tháng Một 7, 2008 lúc 8:21 sáng Reply

    vừa đọc vừa xót xa cho những thân phận như thế!

  32. AM's blog Tháng Một 7, 2008 lúc 9:27 sáng Reply

    truyen hay qua’.

  33. [ACMVN]_Zero Tháng Một 7, 2008 lúc 9:48 sáng Reply

    Em thấy có mùi vị phản bội của thằng kia rồi!

  34. Omen-Fyragon-Marc Tháng Một 7, 2008 lúc 10:02 sáng Reply

    Chài, đọc giữa chừng tự nhiên…đang hay lại: [Đang dịch dở]… hic…

  35. ♂♥♀Sunny ღ Teddy ♂♥♀ Tháng Một 7, 2008 lúc 10:11 sáng Reply

    hay, có gì đó thật chua xót, đau đớn… làm người đọc xong phải suy nghĩ…
    “…Nhưng năm thứ ba đại học, anh viết thư về nói: Chị đừng gửi tiền nữa. Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu.” có phải là sự thay đổi ko hả chị… em muốn đọc tiếp quá!

  36. Blue-Sabah Tháng Một 7, 2008 lúc 10:15 sáng Reply

    Đang dịch dở hả chị..hehe. Em copy về, khi nào chị dịch xong em đọc một thể. Nice Monday…

  37. Xusa^u Tháng Một 7, 2008 lúc 10:24 sáng Reply

    Dịch tiếp đi chị. Lại một cuộc đời buồn, truân chuyên chị nhỉ

  38. tramdolphin - [bà xã Duy Hưng] Tháng Một 7, 2008 lúc 10:25 sáng Reply

    chị ơi, dịch nhanh nhanh !!!

  39. Angelica Tháng Một 7, 2008 lúc 10:54 sáng Reply

    Em đoán truyện này sẽ có kết cục buồn lắm đây..

  40. •.Maria.• Tháng Một 7, 2008 lúc 11:20 sáng Reply

    hay quá chị ơi dịch tiếp nhanh nhá…:D

  41. Gaunaunho Tháng Một 7, 2008 lúc 11:48 sáng Reply

    Chào chị. Biết chị qua những bài báo. Lướt google ko nghĩ Trang Ha là chị. Hihi! Em ko có thói quen nhớ tên, chỉ nhớ về những gì mà ng ta đã làm thôi. Nhớ chị là nhà văn nữ hay dịch những câu truyện ĐàiLoan, Trung Quốc, cô gái với chiếc xe phân khối, phá cách ko thùy mị như ng ta vẫn nghĩ nữ văn sĩ là phải tha thướt, yểu điệu chị nhỉ. Chúc chị và gia đình sức khỏe, hạnh phúc. Riêng chị thì thành công hơn trên con đường mình đang đi

  42. ♀♥♂ TRIEU NGOC ♂♥♀ Tháng Một 7, 2008 lúc 11:59 sáng Reply

    trui ui, mong se ko co gi thay doi de nv chinh ko con dau kho nua.
    thuong co ay qua.

  43. Thu`y Minh Tháng Một 7, 2008 lúc 12:35 chiều Reply

    Liệu kết cục có giống chuyện Lan & Điệp ko chị Trang Hạ?nếu mà nhân vật”chị”cũng bị phụ tình thì thật đau khổ bởi”nụ cười hân hoan rất nhẹ mà người khác khó nhìn thấy.Khoé cười ấy không phải vì câu nói của anh, mà vì những gì chị bỏ ra, đã được đáp đền lần đầu.”
    Đọc truyện chị dịch rất hấp dẫn,phong cách rất riêng,dùng từ rất đắt…

  44. dUngxU Tháng Một 7, 2008 lúc 12:37 chiều Reply

    em đang chờ phần tiếp theo đấy 🙂 hồi hộp nhỉ?

  45. songbien_ntrang Tháng Một 8, 2008 lúc 2:12 sáng Reply

    cau chuyen that cam dong. Hy vong phan tiep theo cua truyen … hai nguoi sống với nhau hạnh phúc chứ???. cam on chi nhieu lam.

  46. vutoanbk Tháng Một 8, 2008 lúc 2:48 sáng Reply

    Chuyện này hay quá. Chị dịch tiếp đi. Dở dang thế này chết em mất (hụt hẫng, chờ đợi, háo hức)

  47. Flying_dance_hlvn Tháng Một 8, 2008 lúc 3:18 sáng Reply

    Đọc mà thấy lòng nặng trĩu! Phụ nữ xưa và nay đều mang nặng đức hi sinh vô bờ. Trước là vì chồng, sau là vì con. Người đàn ông nên biết bao dung và độ lượng hơn thì cuộc sống sẽ yên bình.

  48. Katty Ko Tháng Một 8, 2008 lúc 4:44 sáng Reply

    objection! Hạ dịch tiếp đi chứ, không chơi kiểu này đâu u u u uu u u u

  49. Mướp Đắng Tháng Một 8, 2008 lúc 5:57 sáng Reply

    Em cũng mong chị dịch nhanh dù em biết chị bận, chị mệt, chị còn những công việc khác. Chị giữ gìn SK nhé …

  50. Mummy Tháng Một 8, 2008 lúc 7:11 sáng Reply

    “anh về quê đưa vợ con lên trường”. Vậy là người vợ già quá nên người đồng nghiệp tưởng nhầm là mẹ chú nhỉ??? Sao mọi người đã cho rằng anh chồng thay đổi từ khi ở lại làm thêm, ko về quê nghỉ???

  51. lang thang Tháng Một 8, 2008 lúc 8:24 sáng Reply

    Cho đến lúc này thì cậu em vẫn còn khá hơn nhiều người ở Việt Nam ta: khi bé xíu sống nhờ người khác, khi lớn rồi thì vội vong ơn, đối xử với những người đã vì mình thật là tàn ác, vô cảm, vô tình đôi khi mất dạy nữa. Xin lỗi TH, buồn quá nên nhìn đâu cũng thấy chuyện của những thằng mất dạy !! Cũng là một căn bệnh thôi!

  52. ··¤(`babiechennie´)¤·· Tháng Một 8, 2008 lúc 8:50 sáng Reply

    hay quá cảm ơn ss

  53. Miss Huyen Tháng Một 8, 2008 lúc 9:21 sáng Reply

    Đọc truyện chị dịch hay những gì chị viết luôn làm người khác cảm động vô cùng… Cảm ơn chị việt nhiều và dịch nhiều hơn nữa nhé thanks!

  54. BlueSky Tháng Một 8, 2008 lúc 9:49 sáng Reply

    truyện hấp dẫn lắm. cám ơn chị đã dịch

  55. (¯`'•.ღCẩm chướng ko buồnღ¸.•'´¯) Tháng Một 8, 2008 lúc 9:50 sáng Reply

    dịch tiếp đi chị ơi!mọi ng đang háo hức chờ đoạn tiếp theo nè(có cả em nữa).Hay ghê…Hôm trc đang đọc thì bị mất hứng,tưởng đâu hôm nay chị đã dịch tiếp rùi,chui dzô lần nữa cũng hổng thấy gì….Mong đợi ngậm ngùi!!:D..Fan hâm mộ đang hâm dọa chị đấy,hihi

  56. (¯`'•.ღCẩm chướng ko buồnღ¸.•'´¯) Tháng Một 8, 2008 lúc 9:52 sáng Reply

    ko thấy phần tiếp theo,bức xúc quá nên comm để “thúc đẩy tiến độ thi công”(^_^)

  57. FALCON Tháng Một 8, 2008 lúc 10:08 sáng Reply

    Truyện hay quá! :D. Em đoán anh này sẽ có 1 người con gái khác…

  58. Thị Hến Tháng Một 8, 2008 lúc 10:10 sáng Reply

    Lâu lâu rồi mời được đọc truyện Trang Hạ dịch 😀

  59. GNUDEL Tháng Một 8, 2008 lúc 10:25 sáng Reply

    chị, cảm thấy hình như truyện này em đọc rồi thì phải.em đang tìm lại xem có phải em đọc trên chính blog của chị ko. vì ngoài blog chị ra, em chả đọc blog nào khác có dịch truyện như thế này nữa. đang tìm…

  60. {elvista} Tháng Một 8, 2008 lúc 10:42 sáng Reply

    phải nói là bà chị rất hay sự gợi tò mò của người đọc đấy, hum qua em đọc đến đoạn :”Chị đừng gửi tiền nữa. Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu.”, đọc xong câu này quả thật làm người ta băn khoăn và háo hức chờ diễn biến tiếp theo vô cùng. Hoàn thành tốt công việc chị nhé.

  61. Đinh Phúc Khang Tháng Một 8, 2008 lúc 10:47 sáng Reply

    Chuyen hay qua chi a. E cung khong doan phan tiep theo,de doc cho do ap luc. hi vong ket thuc co hau.Yeu chi va van cua chi lam.Nhung em tim mua duoc sach it lam. Em rat thich van hoc hien dai TQ. Nhu Dien Cuong nhu Ve Tue, Qua den,Xin loi…,nhieu lam.Cam on chi da dich nhung tac pham hay.

  62. Aica K Tháng Một 8, 2008 lúc 10:47 sáng Reply

    Truyện tình đẹp qúa. Cảm được nhiều từ TH. Thanks !

  63. brightmoon Tháng Một 8, 2008 lúc 10:48 sáng Reply

    Chả hiểu sao nhưng em lại đoán anh hiẹu trưởng sẽ không phản bội vợ, nhưng anh ta không yêu, chỉ vì nghĩa mà sống với nhau. Anh ta sẽ gặp 1 người anh ta thật sự yêu nhưng anh ta cũng sẽ không lấy vì anh ta là không muốn làm tổn thương người gọi là vợ mình. Kết thúc sẽ rất buồn cho cả 2 nhân vật. Chả hiêủ em đoán có đúng ko nữa, hi`hi`

  64. tramdolphin - [bà xã Duy Hưng] Tháng Một 8, 2008 lúc 10:52 sáng Reply

    “Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?” – câu nói này nghe đau lòng chị nhỉ ?

  65. Rừng Đước Cà Mau Tháng Một 8, 2008 lúc 11:01 sáng Reply

    Khong ngo o DL cung co nan tao hon nua.

  66. contraiviet Tháng Một 8, 2008 lúc 11:09 sáng Reply

    Rất hay. Em xin về blog em nhé. Chị cho nhé.

  67. thanhle Tháng Một 8, 2008 lúc 11:15 sáng Reply

    Một người đàn ông chỉ vì lời nói vô tình của một người bạn, chỉ vì ái ngại cách mọi người nhìn mình mà phụ bạc vợ mình thì thật sự kém bản lĩnh quá. Mà đã kém bản lĩnh như vậy thì không bao giờ đủ dũng khí trở về quê cũ tìm người vợ này đã là “người đàn bà nhà quê đích thực” khi đương tuổi thanh xuân.
    Mình tin người đàn ông này, sẽ chẳng có chuyện phụ bạc đâu, chị nhỉ?

  68. dUngxU Tháng Một 8, 2008 lúc 11:19 sáng Reply

    rồi sao nữa đây??? tội cho chị ấy ghê

  69. bagia_noel_khotinh87 Tháng Một 8, 2008 lúc 11:37 sáng Reply

    hihi,có thế chứ chị.dù sao thì em vẫn cứ khoái happy ending hơn.

  70. pink1024 Tháng Một 8, 2008 lúc 11:49 sáng Reply

    Chờ đợi để xem tiếp…….Một câu chuyện cảm động. Mong sao một kết cục có hậu cho một người phụ nữ tuyệt vời. Thanks

  71. Katty Ko Tháng Một 8, 2008 lúc 11:50 sáng Reply

    it’s moved so much!

  72. ♀♥♂ TRIEU NGOC ♂♥♀ Tháng Một 8, 2008 lúc 11:56 sáng Reply

    Mot ket thuc co hau.

  73. [Bỉm Sơn FC]^^L[M(K_K)M]L^^!!! Tháng Một 9, 2008 lúc 1:04 sáng Reply

    Chị oi đọc xong hay lắm.Và cảm động quá.Thực sự la tình cảm này rất tuyệt vời.Cái kết cũng rất hay :).Hi vọng sẽ dc đọc nhiều bài dịch hơn nữa của chị

  74. giacmotinhyeu14 Tháng Một 9, 2008 lúc 1:06 sáng Reply

    1 kết thúc thật là đẹp.Hôm nay em có chuyện ko vui nhưng khi đọc xong phần còn lại này tự dưng em quên hết buồn phiền.Nếu chuyện mà ko mang lại cho người đọc cái gì đó thật ý nghĩ chị sẽ chẳng dịch đâu nhi?:D
    Cảm nhận của em đọc xong truyện là: 1 nụ cười,tự dưng mỉm cười,thấy hạnh phúc thay cho “chị”, tự thấy rằng cuộc sống vẫn luôn phải hi vọng,mong chớ cho dù thực tế thì chẳng có nhiều thứ màu hồng như ta nghĩ

  75. bonbon Tháng Một 9, 2008 lúc 1:12 sáng Reply

    Lâu lắm mới lại đọc được một câu chuyện nhiều tình nhiều nghĩa và có hậu đến vậy do chị dịch. Cười lên chị nhé.

  76. ***Cuc Sao*** Tháng Một 9, 2008 lúc 1:22 sáng Reply

    Cuối cùng cũng đc đọc trọn vẹn ” đàu gối tay ấp” của chị dịch. E cứ nghĩ khác. Nhưng…
    Có bao nhiêu cái “nhưng”. Nhưng cái ” Nhưng ” này ấm áp bết chừng nào chịu ha!

  77. dUngxU Tháng Một 9, 2008 lúc 1:40 sáng Reply

    câu chuyện rất ý nghĩa, tình yêu bất chấp tuổi tác, và sống trên đời có cho và có nhận, phải không chị.

  78. tramdolphin - [bà xã Duy Hưng] Tháng Một 9, 2008 lúc 2:35 sáng Reply

    kết thúc ngoài tầm mong đợi, em cứ tưởng câu chuyện sẽ là một bi kịch chứ

  79. What's_luz Tháng Một 9, 2008 lúc 3:01 sáng Reply

    một câu truyện tình yêu thật đẹp và đáng mơ ước

  80. Bich Thuy Tháng Một 9, 2008 lúc 3:10 sáng Reply

    Xin lỗi,lần đầu tiên tự động vào Blogs của bạn .Cốt truyện cảm động quá!Cuộc đời sẽ đẹp hơn nếu có nhiều câu chuyện như thế!

  81. hoanganhkientruc Tháng Một 9, 2008 lúc 3:11 sáng Reply

    Đọc muốn khóc…

  82. Rock Chick ~.~ Tháng Một 9, 2008 lúc 4:15 sáng Reply

    Oài, mình cũng đang iu 1 em kém mình 5t . Cảm động quá

  83. Kit Tháng Một 9, 2008 lúc 4:15 sáng Reply

    Duoc doc het roi, am ap qua 🙂

  84. yellowdurian Tháng Một 9, 2008 lúc 8:08 sáng Reply

    truyện hay

  85. ^_* Móm ^_* Tháng Một 9, 2008 lúc 8:09 sáng Reply

    Chờ đợi từ hôm qua, trằn trọc từ đêm qua. Kết thúc có hậu! Giá mà cuộc sống cũng luôn kết thúc có hậu như vậy chị nhỉ? Cảm ơn chị rất nhiều về một câu chuyện dịch thật là hay. Em nghĩ mình có thể cảm nhận được cả niềm đau lẫn niềm vui của nhân vật 😀 (nhờ có chị đấy!)

  86. Los Cules Tháng Một 9, 2008 lúc 8:24 sáng Reply

    tinh yeu tu dau den nhy .vi nghia u hay vi mot su den on .khong tynh yeu den tu con tim .cam on chi .

  87. Mr Diep Tháng Một 9, 2008 lúc 9:18 sáng Reply

    hay quá

  88. X-Men Tháng Một 9, 2008 lúc 9:19 sáng Reply

    Cho phep em copy bai cua chi nhe!

  89. MUA_THU_HA_NOI Tháng Một 9, 2008 lúc 9:25 sáng Reply

    Truyện hay quá, đầy tính nhân văn. Đọc những truyện thế này giúp con người ta sống nhân hậu hơn. Tôi đã đọc phần 1 truyện này bạn dịch và đang tưởng tượng đến những mối tình tay 3, hoặc sự xuất hiện của cô gái khác… Nhưng cuối cùng lại thấy một kết thúc thật đẹp và … bất ngờ (theo suy nghĩ của tôi). Cám ơn bạn nhé

  90. Thu Huong Tháng Một 9, 2008 lúc 9:52 sáng Reply

    một câu chuyện tình yêu đẹp và cảm động quá! em xin mạn phép post câu chuyện này lên blog của mình để những người bạn của em – những người chưa biết đến blog của Trang Hạ đọc. Cám ơn chị đã sưu tầm những cuốn truyện hay!

  91. enbien Tháng Một 9, 2008 lúc 10:14 sáng Reply

    Một câu chuyện thật cảm động và kết thúc có hậu. Cảm ơn chị…:-)

  92. ouR MuSiC Tháng Một 9, 2008 lúc 11:09 sáng Reply

    Cám ơn chị đã dịch truyện này.

  93. Ỉn™ Tháng Một 9, 2008 lúc 11:19 sáng Reply

    Em thích truyện này quá chị à

  94. DRACUDA Tháng Một 9, 2008 lúc 11:30 sáng Reply

    dung dị và hay

  95. chauduong Tháng Một 9, 2008 lúc 11:47 sáng Reply

    moi nguoi ddoan’ sai het roi nhi?…heheh co’ hau^. thanks Ha.

  96. L'Erable Tháng Một 9, 2008 lúc 12:01 chiều Reply

    Truyện kết thúc có hậu . Đẹp ! vậy mà lúc đầu có vài người hấp tấp … đoán mò ! hé…hé …hé !Cám ơn Hạ lần nữa …

  97. Tuyet nguyen Tháng Một 9, 2008 lúc 12:13 chiều Reply

    Một câu truyện hết đỗi cảm động. Cảm ơn chị đã dịch.

  98. L'Erable Tháng Một 9, 2008 lúc 12:22 chiều Reply

    Truyện kết thúc có hậu . Đẹp ! Vậy mà lúc đầu có nhiều người hấp tấp … đoán mò ! hé..hé…hé …. Cám ơn Hạ lần nửa .

  99. Ciao Tháng Một 9, 2008 lúc 12:27 chiều Reply

    hay quá chị ơi!em xin fép copy về Blog nhé 😉

  100. L'Erable Tháng Một 9, 2008 lúc 12:34 chiều Reply

    Truyện kết thúc có hậu . Đẹp ! Vậy mà có vài người … đoán mò ! hé..hé..hé… Cám ơn Hạ lần nữa .

  101. Timone Tháng Một 10, 2008 lúc 1:27 sáng Reply

    Truyện này cảm động quá. Thời xưa như thế, thời nay mà kiếm được người như thế thì quá hiếm 🙂

  102. bigbang Tháng Một 10, 2008 lúc 2:03 sáng Reply

    chuyện này khó mà có thật ở ngoài đời nhỉ… quá đẹp và lý tưởng!!! Những người tốt và trọng tình như thế giờ đốt đuốc cũng khó mà tìm được…

  103. NgocThu1903 Tháng Một 10, 2008 lúc 3:49 sáng Reply

    “bình cũ- rượu mới” đọc vẫn thấy muốn theo dõi tiếp phần sau. Chị ơi, dịch típ đi ạ!!!
    Chúc chị năm mới tràn đấy sức khỏe và lòng nhiệt thành để mỗi ngày vào blog của chị là tham quan một chân trời mới!

  104. ~~Trúc~~ Tháng Một 10, 2008 lúc 5:31 sáng Reply

    …có những xót xa rồi…sẽ có những nụ cười! Cầu chúc cho tất cả mọi người sẽ tìm được nụ cười ở những lúc…mà chúng ta không ngờ!

  105. MILO Tháng Một 10, 2008 lúc 6:45 sáng Reply

    Yêu người đàn ông ấy thế nhỉ?

  106. thuquyenru72 Tháng Một 10, 2008 lúc 8:53 sáng Reply

    Đầy tính nhân văn! Hay quá Trang hạ, tiếp nhé!

  107. FALCON Tháng Một 10, 2008 lúc 8:55 sáng Reply

    Xúc động quá!

  108. Pháo thủ Tháng Một 10, 2008 lúc 9:16 sáng Reply

    Một câu chuyện đầy tình nghĩa. Không hiểu thời này còn tồn tại chuyện như thế không?

  109. vitconlonton Tháng Một 10, 2008 lúc 9:34 sáng Reply

    cho em copy truyện này vào diễn đàn của em nha chị. Thanks

  110. MIP Tháng Một 10, 2008 lúc 10:18 sáng Reply

    Về cơ bản truyện hay! nhưng em thấy nó bình thường quá! chưa chứa chất nhiều những tình tiết gây nên nút thắt cho câu truyện!

  111. MARUCO Tháng Một 10, 2008 lúc 10:44 sáng Reply

    lai mot cau truyen ngan’ nhe nhang`, hay va cam dong. Chi oi sao nhan vat nu~ luc nao` cung chiu canh kho cuc ha chi.Hau nhu tat ca nhung~ chuyen em doc cua chi nhan vat nu deu bat hanh.Cam on chi da dich tac pham nay` nhe.

  112. Even Tháng Một 10, 2008 lúc 10:49 sáng Reply

    Cảm động quá!!! Nhưng ở đời có những người trọng nghĩa dữ dội với trái tim yêu đằm thắm như vậy không chị nhỉ? Em chỉ mới thấy những người phản bội, bạc bẽo, nhẫn tâm mà thôi… Chúc chị luôn tìm thấy niềm tin yêu trong cuộc sống.

  113. MARUCO Tháng Một 10, 2008 lúc 10:52 sáng Reply

    lai mot cau truyen ngan’ nhe nhang`, hay va cam dong. Chi oi sao nhan vat nu~ luc nao` cung chiu canh kho cuc ha chi.Hau nhu tat ca nhung~ chuyen em doc cua chi nhan vat nu deu bat hanh.Cam on chi da dich tac pham nay` nhe.

Gửi phản hồi cho Rock Chick ~.~ Hủy trả lời